Tôi cũng không thích phát biểu ý kiến khi mọi người đang trong cao trào của cuộc thảo luận hoặc đã có hơn hai người nói về vấn đề đó. Ưu điểm trong lúc làm bài của tôi là tôi có thể tổng hợp hoặc chuyên về viết hơn là phát biểu,ôicóđangnghĩquánhiềutrongquátrìnhhọcthạcsĩth77 tha bet đưa ra ý kiến tại cuộc thảo luận. Tôi vừa vào học kỳ đầu của lớp thạc sĩ, thật sự sốc và lo lắng về khả năng của mình vì những điều sau:
Cách làm việc nhóm trưởng không phải là chia bài ra làm hoặc phân công trực tiếp mỗi người một nhiệm vụ, mà nhóm trưởng cứ đưa ra gợi ý xong cho deadline ba đến năm ngày, ai gửi lại bài sẽ nhận và tổng hợp lại tất cả ý kiến của mọi người. Bài không thật sự quá dài nhưng nhóm có khá nhiều thành viên nên một phần nhỏ đưa ra là ba, bốn người nộp bài lại.
Mọi người ở đây rất giỏi, trong một buổi tối tôi chưa suy nghĩ ra vấn đề gì là các anh chị khác đã gửi bài về ồ ạt và bài viết mọi người rất tốt. Chỉ trong ba buổi nhóm tôi làm xong hết bài, bài tập nhóm trưởng đưa ra chưa bao giờ quá tám tiếng là đã đủ số lượng bài nộp.
Trong lúc thảo luận, các anh chị vừa đọc đã đưa ra ý kiến rồi tranh luận và đưa ra dữ liệu, sau đó nhóm trưởng đưa ra kết luận. Vì trong đây có nhiều anh chị học đúng ngành, làm đúng ngành, còn tôi đi trái ngành, phải học thêm lớp bổ sung. Có một vài bạn khác ngành nhưng đang là sinh viên học lên thạc sĩ, không đi làm nên cũng có thời gian. Trong buổi học đầu, tôi rất hòa đồng và đóng góp ý kiến, xung phong làm một số việc lặt vặt. Tôi còn nhớ rõ là đề tài của nhóm có nội dung của tôi đóng góp.
Sau đó tôi bị cảm nặng và phải nghỉ hai buổi, không nghe được cô hướng dẫn để làm bài. Tôi bị lỡ kiến thức và thấy mọi người quá giỏi. Tôi tự ti, tụt lại sau nhóm, trở nên im lặng và có đề nghị với một bạn trong nhóm là để mình tổng hợp. Nhóm trưởng không nghe thấy hoặc là tin tưởng một bạn khác trong nhóm nên đã giao bạn ấy. Tôi cũng tâm sự với một chị trong nhóm khác rằng nhóm tôi rất giỏi, tôi thầm khâm phục nhóm trưởng và biết ơn anh ấy vì đã không chỉ trích một số thành viên im lặng như các nhóm khác. Nhóm tôi cũng có hai bạn im lặng, không đóng góp và không tham gia họp nhóm.
Tối hai hôm trước, mọi người đã xong bài và bạn tổng hợp bài đã viết tin nhắn trong nhóm với ý chỉ trích rằng tôi không đóng góp ý kiến gì. Hai bạn còn lại không đóng góp ý kiến tự thấy ngại nên có một bạn tự ý thức đã viết bài bổ sung trong khi bài đã hoàn thành, còn một bạn khác giữ im lặng. Tôi có viết một dòng ngắn rằng ngày đầu mình có đóng góp ý kiến nhưng do đã nghỉ học hai buổi nên không nắm bài, không dám đóng góp ý kiến, nếu có việc gì mọi người cứ giao cho tôi (trong khi bài tập đã hoàn thiện 99%).
Tôi buồn và rơi vào trạng thái tồi tệ của bản thân. Tôi từng bị như thế lúc học văn bằng hai nên biết nếu mình không bước ra khỏi vùng tự ti sẽ trải qua hai năm tồi tệ, nhạt nhòa, không phát huy và kết nối được gì. Tôi cần phải tìm cách khắc phục: Chủ động và kiên quyết hơn trong lúc đề nghị nhận nhiệm vụ của nhóm. Tự tin hơn trong giao tiếp, cứ đưa ra ý kiến và không nên quá quan tâm nó đúng hay sai, hay mọi người có cười, đánh giá thấp ý kiến đó. Đọc nhiều sách để nâng cao khả năng giao tiếp, phát biểu, khả năng lập luận. Trước khi tham gia họp nhóm nên chuẩn bị sẵn nội dung và dữ liệu để tham gia phát biểu cùng mọi người.
Khi tôi chia sẻ với bạn bè về trường hợp của mình, các bạn thân bảo tôi đã overthinking (nghĩ quá nhiều) và đó là chuyện bình thường, không có gì cần phải để tâm và tôi đang làm quá sự việc. Theo mọi người, có phải tôi đã suy nghĩ quá lên rồi phải không?
Duyên Nguyễn
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc